|
Minh họa:Hoàng Chinh
|
Trước thềm năm con Mèo biết hạ giới đã bớt dịch bệnh nên Ngọc Hoàng ban chiếu: Năm nay về chầu tập trung tại thiên đình! Tuân chỉ Ngọc Hoàng, Táo Quân gửi giấy mời chỉ đích danh về chầu trời gồm: Thiên Lôi, thần Nội chính và Tôn Hành Giả theo đường chuyển phát nhanh. Mặc dù năm nay làm ăn khó khăn nhưng hãng hàng không Noatơ Băm Bổ vẫn bố trí chuyến chuyên cơ bằng máy bay Pha Đin đón các thần từ hạ giới lên trời. Biết Ngọc Hoàng khoái khẩu món rượu ngô, thần Nội chính chở cả ô tô rượu ra sân bay, cùng ka táp dày tài liệu, máy tính, phong bao…
Đúng chiều 23 tháng Chạp, đoàn đến cửa thiên đình trong không khí thân tình đặc biệt. Ngọc Hoàng ra tận cửa thiên đình đón đoàn vào điện Thiên Thai.
Ngọc Hoàng (nhìn khắp lượt). Buổi chầu bắt đầu.
Các thần (đồng thanh)… Ngọc Hoàng vạn tuế, vạn vạn tuế!
Ngọc Hoàng: Các ngươi bình thân. (Rồi dõng dạc) năm Con Hổ sắp đi qua mặc dù đường xa nhưng các thần và Tôn tiên sinh đã nể ta mà về chầu, ta nghĩ thiên đình sẽ vỡ ra nhiều điều hữu ích.
Các thần: Ngọc Hoàng sáng suốt.
Ngọc Hoàng: Các thần biết tính ta không thích nói xa, vòng vo tam quốc, buổi chầu hôm nay chỉ bàn chuyện diệt trừ loài gặm nhấm để yên dân, bây giờ mở đầu cho Thiên Lôi tấu trước.
Thiên Lôi: Thần tuân chỉ! Rồi vỗ hai tay áo bồm bộp.
Ngọc Hoàng: Người làm gì thế?
Thiên Lôi: Bẩm Ngọc Hoàng. Đây là để trấn an tinh thần ạ!
Ngọc Hoàng: Lắm chuyện, tấu trình đi. Kể từ buổi chầu hiệu chứng cá heo đến nay kết quả ra sao Thiên Lôi.
Thiên Lôi: Muôn tâu Ngọc Hoàng, từ bữa đó đến nay thần đã cùng hạ giới ra tay đẩy lùi nạn tham nhũng và đục khoét ngân khố nhưng có cố cũng chưa được bao nhiêu.
Ngọc Hoàng: người nói rõ ta nghe!
Thiên Lôi: Bẩm Ngọc Hoàng, lũ quan lại bây giờ đột biến ăn gian, ăn bẩn thành quen, nhất là mấy đứa đứng đầu. Việc gì cũng phải có mồi, ít thì vài chục phần trăm công trình, nhiều thì nhà lầu, xe hơi, em út nên các công trình bị rút ruột làm xong hỏng luôn.
Ngọc Hoàng: Ngươi nói thật đấy chứ!
Thiên Lôi: Có trời chứng dám thần đâu nói sai ạ!
Ngọc Hoàng: Thần Nội chính, ngươi không ra tay phối hợp cùng Thiên Lôi à?
Thần Nội chính: Muôn tâu Ngọc Hoàng, chúng thần phối hợp nhịp nhàng và đàng hoàng lắm chứ ạ!
Ngọc Hoàng: Phối hợp kiểu gì nói ta nghe.
Thần Nội chính: Bẩm Ngọc Hoàng, chúng thần phải giải quyết từng phần, làm dần dần từng mảng, mà hiệu ứng cá heo kéo dài sắp biến chứng nên đụng đến đâu là thấy sâu, thấy mọt đến đấy.
Ngọc Hoàng: Thế hạ giới không tuân chỉ nhà trời à?
Thần Nội chính: Muôn tâu! Hạ giới quyết tâm làm đến đâu chắc đến đó nhưng cái khó là chủ trương quan cai quản không là người bản địa, luân chuyển vài năm một lần nên từ chuột bé thành chuột to, tại vị vài năm no hầu bao lại đi chỗ khác.
Ngọc Hoàng: Chủ trương của triều đình là đúng ý trời, sao lũ người thành quan lại biến thái thế nhỉ?
Thần Nội chính: Bẩm Ngọc Hoàng, cái đó theo khoa học gọi là quy luật khách quan, vấn nạn quan tham mua chức bằng tiền nên ở công đường phải thu hồi vốn mới được.
Ngọc Hoàng: Phức tạp nhỉ… Thiên Lôi. Ta trang bị quyền năng cho ngươi sao công dụng không được phát huy, ta nghe nói hạ giới thực thi ý trời đốt lò ghê lắm cơ mà!
Thiên Lôi: Bẩm Ngọc Hoàng, ở trần gian không như thiên đình, lò đốt lên thiêu được vô số chuột nhưng thế gian đất rộng, bách tính thì đông, kéo lò đến chỗ này chúng chạy chỗ khác, đấy là chưa nói chuyện bảo kê, lo lót.
Ngọc Hoàng: Gay go nhỉ.
Táo Quân: Gay go thật.
Ngộ Không nãy giờ ngồi nghe mới hắng giọng: Bẩm Ngọc Hoàng Lão, tôn xin tấu trình được không ạ?
Ngọc Hoàng: Ôi! Chào tiên sinh, lâu nay tiên sinh khỏe không?
Ngộ Không: Đội ơn Ngọc Hoàng, nhìn lão thì biết ạ!
Ngọc Hoàng: Tiên sinh gầy quá, hạ giới chăm sóc người cao tuổi, bậc tiền bối kém quá chăng?
Ngộ Không: Bẩm Ngọc Hoàng, cái đó tại lão tuổi cao chứ hạ giới chăm lo cho đấng sinh thành tốt hơn nhiều.
Ngọc Hoàng: Thế tiên sinh muốn bẩm tấu điều gì nói với nhà trời.
Ngộ Không: Muôn tâu, lão xin kiến nghị về môi trường sống của con cháu nhà họ Tôn ạ. Dạ bẩm Ngọc Hoàng, rừng ngày càng bị thu hẹp, bách tính làm đủ chiêu trò đẩy con cháu lão vào đường cùng.
Ngọc Hoàng: Tiên sinh nói rõ xem nào?
Tôn Ngộ Không: Bẩm Ngọc Hoàng, hạ giới đất chật, người đông nên rủ nhau lên núi ngăn sông làm thủy điện, nước ngập khắp nơi, rừng thì tả tơi và bị chặt trộm gỗ phát rẫy làm nương.
Ngọc Hoàng: Thế tiên sinh không khai báo với thần trông coi bản địa à?
Ngộ Không: Muôn tâu, có báo cũng chẳng vào đâu, rừng bị chặt phá hết chỗ này đến chỗ khác, muông thú còn bị tận diệt, Hoa Quả Sơn của lão giờ sắp biến thành khu bảo tồn rồi.
Ngọc Hoàng: Thế thì nguy, khổ cho tiên sinh quá! Không biết hạ giới nuôi bọn gác rừng làm gì cho tốn cơm nhỉ?
Ngộ Không: Bẩm Ngọc Hoàng, gác rừng làm không xuể, chưa nói trong số đó có nhiều đứa cầm tinh con chuột, thông đồng làm ngơ cho lũ lâm tặc, quặng tặc lộng hành, vì lợi ích nhóm cả thôi.
Ngọc Hoàng: Cảm ơn tiên sinh, ta sẽ tiếp thu nghiên cứu và xử riết ráo vụ này.
Ngộ Không: Đội ơn Ngọc Hoàng, lão già lẩm cẩm xin Ngọc Hoàng lượng thứ.
Ngọc Hoàng: Ta chúc tiên sinh sống khỏe. Rồi quay sang Táo Quân: Ngươi trình bày ta nghe mấy vụ đốt lò ở hạ giới xem nào?
Táo Quân: Muôn tâu Ngọc Hoàng, hạ giới đốt lò rực lửa khắp nơi thiêu cả chuột cống, chuột cha, chuột con, muôn dân hả lòng hả dạ nhưng cũng có nơi lửa chưa nhóm với lại giống chuột chui lủi khắp nơi mà lại sinh sôi với tốc độ chóng mặt.
Ngọc Hoàng: Ta nghe nói lũ chuột còn can dự vào việc chống đại dịch có đúng không?
Táo Quân: Bẩm Ngọc Hoàng, vụ đó thần đã chỉ đạo hạ giới làm quyết liệt rồi ạ! Ngọc Hoàng: Ngươi không nói ta cũng biết. Lũ táng tận lương tâm lấy dịch bệnh mà làm càn, nghe nói chúng trục lợi cả tiền thuốc, thiết bị tăng giá kiếm lời trên sức khỏe con bệnh…, ghê tởm quá!
Táo Quân: Muôn tâu Ngọc Hoàng, lòng tham là cố hữu của bách tính, đến chết chúng còn đòi đốt tiền vàng mã mang theo về âm phủ nên càng giàu càng tham.
Ngọc Hoàng: Thế chuyện lợi ích nhóm còn không? Lợi ích nhóm là gì vậy?
Táo Quân: Bẩm Ngọc Hoàng, lợi ích nhóm là một hiện tượng xã hội có sức bền tồn tại cùng lịch sử, ví như nhà trời cũng vậy.
Ngọc Hoàng: (đập bàn) Ngươi nói láo, ta với thiên đình cùng các ngươi thay mặt nhà trời trị vì cai quản bách tính mà là lợi ích nhóm à?
Táo Quân: Xin Ngọc Hoàng bớt giận, thần không có ý đó.
Ngọc Hoàng: Thế lợi ích nhóm là gì?
Táo Quân: Bẩm Ngọc Hoàng, đó là một nhóm quan lại - thần dân có quan hệ thân tình, chúng chia chác các công trình, dự án để hưởng lợi phần trăm. Bây giờ chúng thông đồng rút ruột ăn cả xi măng, sắt, thép, cát, sỏi, nhựa đường, ăn không kể bỏ thứ gì đến bội thực thì thôi.
Ngọc Hoàng: Tham thực cực thân chết là phải.
Táo Quân: Ngọc Hoàng sáng suốt.
Ngọc Hoàng: Thế hạ giới xử tình trạng này thế nào?
Táo Quân: Triều đình và các bản quan đã ban chiếu sớ, bắt tống giam và trảm không bỏ sót đứa nào, cái khó là tội phạm có hệ thống và tinh vi. Ví dụ như ngành kiểm toán, thanh tra cũng bị bách tính kêu ca là sách nhiễu, mặc cả, đòi mãi lộ khi thấy thần dân sai phạm.
Ngọc Hoàng: Thế thì hết nói rồi. Phải điều tra xem bách tính kêu than có đúng không, coi chừng kẻ xấu vu oan giá họa thiên đình, hạ thấp uy tín nhà trời đấy!
Táo Quân: Thần tuân chỉ.
Ngọc Hoàng: Ta biết lợi ích nhóm là việc làm gây bức xúc muôn dân, thay mặt nhà trời ta ban chiếu phải tiếp tục làm và làm quyết liệt, chắc chắn phải huy động nguồn lực từ bách tính, phải biến hạ giới thành cuộc cách mạng đẩy lùi đại dịch tham nhũng, có thế mới yên dân các thần rõ chưa?
Các thần: Ngọc Hoàng sáng suốt.
Ngọc Hoàng: Bây giờ đến phần tổ chức cán bộ, ta quyết định Thiên Lôi đảm chức thay Táo Quân, Táo Quân giữ chức thần Nội chính, thần Nội chính làm Thiên Lôi, các ngươi thấy thế nào?
Thần Nội chính: Muôn tâu Ngọc Hoàng, thần vốn là quan văn giờ thay Thiên Lôi sao biết làm sấm sét, mưa gió được ạ?
Ngọc Hoàng: Chiếu đã ban không bàn. Hạ giới vẫn đảo quan, để lâu các thần sinh tật gây họa cho thiên đình và bách tính.
Các thần: Chúng thần tuân chỉ Ngọc Hoàng.
Ngọc Hoàng: Sang năm con mèo, ta ban chiếu các ngươi về hạ giới vận động bách tính nuôi thật nhiều mèo, chỉ có mèo mới trị được chuột, không có phương tiện nào diệt loài đục khoét như họ nhà mèo, rõ chưa?
Các thần: Ngọc Hoàng sáng suốt.
Ngọc Hoàng: Các thần còn điều gì trình tấu không?
Thần Nội chính: Bẩm Ngọc Hoàng, năm hết Tết đến, thần về chầu có ít đặc sản rượu ngô ngâm đông trùng hạ thảo dâng Ngọc Hoàng dùng khi đau xương khớp, còn đây là chút lì xì lộc hạ giới mừng tuổi Ngọc Hoàng.
Ngọc Hoàng: Đường sá xa xôi ngươi vẽ chuyện. Ta nhận.
Táo Quân (cầm tệp phong bì): Muôn tâu Ngọc Hoàng, biếu quà Tết là thủ tục văn hóa trần gian được các quan ưa thích. Thần dâng Ngọc Hoàng và các thần một chút gọi là lộc trần gian của các công ty, doanh nghiệp gửi tặng ạ!
Ngọc Hoàng (Nhận phong bì bỏ vào tráp) và nói: "chúc các ngươi hoàn thành trọng trách mới".
Thiên Lôi: Thần xin dâng Ngọc Hoàng chú mèo Tam Thể để thiên đình nuôi, giống mèo này chuột to, chuột nhỏ đều bắt được, không lo loài đục khoét làm xấu nhà trời.
Ngọc Hoàng: Hay, món quà ý nghĩa, không thể nói là hối lộ được.
Ngộ Không: Lão già từ Hoa Quả Sơn không có gì dâng Ngọc Hoàng, chỉ có tấm lòng tôn kính cầu chúc Ngọc Hoàng luôn mạnh khỏe, sáng suốt, để thay mặt nhà trời trị vì thiên hạ, an dân.
Ngọc Hoàng: Đội ơn tiên sinh, năm mới cầm tinh con mèo, hạ giới ít nhiều sẽ khởi sắc, Tiên sinh phò trợ thiên đình nhé! Ta ban chiếu có hai việc phải làm, đó là huy động muôn dân tiếp tục chống đại dịch Covid-19, bảo vệ giống nòi gắn với cuộc chiến chống tham nhũng. Hai việc này phải đi với nhau, trước sau như một, không được coi thường làm theo kiểu đầu voi đuôi chuột, phải nuôi mèo và đốt lò để bách tính hết kêu than. Nhớ bảo vệ loài mèo bằng mọi giá.
Các thần: Chúng thần tuân chỉ!
Ngọc Hoàng: Ta gửi lời chúc Tết trần gian, các thần về hạ giới nhắc các bản quan lo Tết cho dân chu đáo và có báo cáo về trời. Ta tuyên bố bãi triều.
Các thần: Ngọc Hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!